Hiển thị các bài đăng có nhãn Mỹ thuật ứng dụng. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Mỹ thuật ứng dụng. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Ba, 12 tháng 2, 2008

Nghệ thuật sắp đặt trái cây

Trong nhiều hoạt động mừng xuân tại TP. HCM, nghệ thuật tạo hình sắp đặt trái cây đã thể hiện tài năng của nhiều nghệ nhân. Dưới đây là vài tác phẩm tiêu biểu:






Ảnh: Ngọc Mai

Thứ Bảy, 12 tháng 1, 2008

Bình an tại An Bình



Chiếc lá xanh được cách điệu thành dòng sông hiền hòa đầy phù sa, những chồi non sum suê từ các vườn cây trái của một vùng đất bình an, nơi có khách sạn An Bình tọa lạc.
Đó là ý tưởng khi Metinfo thiết kế biểu tượng cho khách sạn An Bình.


Quả thật, An Bình ở ngay ngả ba sông, nơi kênh Ba Láng đổ vào sông Cần Thơ. 12 phòng đều có ban công nhìn ra cảnh đồng quê thanh bình. Nhiều phòng không cần treo tranh khi cửa sổ mở ra những “bức tranh” sống động. Nhà hàng là những căn lều nhỏ cạnh mé sông. Tiếng động thường xuyên và duy nhất là tiếng thuyền máy vang vọng hàng ngày xa xa.
























Ảnh: Cẩm Nhung
_

Thứ Năm, 10 tháng 1, 2008

Rượu Trần Đường

Metinfo vừa hoàn tất việc thiết kế bộ nhãn, hộp rượu cho Doanh nghiệp tư nhân Trần Đường. Chuyện hàng ngày này được chú ý vì các loại rượu của Trần Đường bên cạnh rượu đế là rượu a-nít (Anises) và áp-xanh (Absinthe). Cả ba đều rất… classic. Rượu a-nít và áp-xanh đã từng hết sức quen thuộc tại xứ đồng bằng này.



Đã vậy, Trần Đường do chính thầy Trần Phước Đường, nguyên hiệu trường trường Đại học Cần Thơ là chủ. Một chuyên gia công nghệ sinh học không quen rảnh rỗi.

Chưa hết, vừa xuất hiện thì rượu Trần Đường được công nhận ngay là sản phẩm uy tín được chọn để phục vụ Năm Du lịch quốc gia Mekong – CanTho 2008.











_

Thứ Ba, 30 tháng 10, 2007

Danh Ngôn Kinh Doanh

Ông Trần Chí Gia, tổng giám đốc Công ty cổ phần May Meko (MekoGarment), còn là một nhà giáo nổi tiếng trong cộng đồng người Hoa tại Cần Thơ. Trong số những quà tặng ông nhận được, Danh Ngôn Kinh Doanh của Liễu Phố Trần Văn Siêu là bài viết ông tâm đắc mang về từ Trung Quốc rồi tự dịch sang tiếng Việt và Anh.

  • Khó khăn trong công việc chính là không đủ năng lực. Rắc rối trong công việc chính là thiếu khả năng.
  • Bí quyết của sự thành công là hằng ngày cố gắng hơn người khác một chút.
  • Hãy vì mục đích lý tưởng mà tìm ra phương pháp, đừng tìm cách biện minhcho sai lầm của mình.
  • Tình hình kinh doanh khó khăn sẽ đào thải những kẻ hằng ngày thiếu tích cực trong công tác.
  • Hoàn cảnh thuận lợi luôn chứa đựng những yếu tố nguy hiểm.Hoàn cảnh khó khăn luôn giúp ta vững vàng hơn.
  • Cái gọi là không có biện pháp, chính là chưa nghĩ ra được biện pháp mới.
  • Thất bại là cái giá phải trả cho sự thành công.
  • Người chịu đựng được cực khổ không bao giờ bị thiệt thòi.
  • Không nên ép ngựa uống nước mà nên để nó khát nước.
  • Có khó khăn điều đó chứng tỏ bạn còn tồn tại.
  • Trên thế giới, có một nơi chưa được khai thác, đó chính là khối óc của bạn.
  • Nơi nào không có cạnh tranh, nơi đó không có thị trường.
  • Lúc đối mặt với sự lựa chọn, phải quyết đoán chứ không được do dự, như dũng sĩ dám chặt bỏ cánh tay của mình.
  • Tiền tài do cần cù mà có, giàu sang do tiết kiệm mà được, bước thêm một bước nữa khi đã vững vàng rồi.

Theo yêu cầu của ông Trần Chí Gia, METINFO đã thiết kế mỹ thuật Danh Ngôn Kinh Doanh này để MekoGarment tặng cho khách hàng khi sang Trung Quốc và Nhật. Sau đó được phép của ông, METINFO đã nhiều lần đưa ra như một loại quà tặng dành cho doanh nhân, doanh nghiệp trong thành phố Cần Thơ tặng nhau.

Không chỉ là một món quà mỹ thuật, nội dung của danh ngôn phần nào đó đã cô đọng triết lý kinh doanh và quản trị hàng ngàn năm của người Hoa. Dễ nhớ, dễ hiểu.

Phần chữ Hán là thủ bút của Liễu Phố Trần Văn Siêu.

Vật liệu thể hiện: in kỹ thuật số trên lụa treo bằng nẹp gỗ hoặc in trên giấy nhựa PP rồi ép màng chống ẩm trên nền gỗ. Kích thước 50cm x 115cm.


_

Thứ Năm, 11 tháng 10, 2007

Một năm vất vả, một ngày suy tư



Chỗ ngồi này dành cho mọi doanh nhân Việt Nam nhân ngày 13 tháng 10 trong đó có khách hàng, đồng nghiệp, thân hữu của Metinfo.

Mời an tọa, thư giãn và suy ngẫm cho chặng đường trước mặt.


Thứ Tư, 10 tháng 10, 2007

Chữ quốc ngữ là chữ tượng hình?

Thư pháp bằng chữ quốc ngữ, tuy không mới mẻ nhưng gần 10 năm qua đã trở thành một trào lưu lôi cuốn nhiều người. Trào lưu này đã biến thành một lĩnh vực kinh doanh và đào tạo có lãi. Các “thư pháp gia” ngày càng đông. Thậm chí, một “Nhị thập bát tú” đã được thành lập (?). Giáo sư Trần Trí Dõi đã có ý kiến trên VieTimes qua bài “Không được mạo danh thư pháp để làm bẩn chữ Quốc ngữ!” về những điều không ổn trong sự mê say đang phát triển càng ngày càng bài bản.
METINFO cũng không thoát khỏi trào lưu này mỗi khi tránh dùng các bộ phông chữ được gọi là phông thư pháp thì bị khách hàng phản đối và sau đó rồi cũng phải phục vụ. Kể cả trong những đơn hàng không… “âm lịch” tí nào.

Thư pháp là một nghệ thuật viết chữ có trước tiên ở Trung Hoa cổ đại. Các dân tộc Á Đông đã đón nhận, kế thừa và phát triển theo bản sắc văn hóa của mình: Việt Nam (thư pháp), Triều Tiên (thư nghệ), Nhật (thư đạo). Gọi chung là thư pháp Á Đông. Theo Bách khoa toàn thư Việt Nam thì thư pháp là một nghệ thuật viết chữ xuất phát từ Trung Hoa và Ả Rập. Định nghĩa này công nhận hai loại chữ khác nhau có thư pháp riêng nhưng lại chỉ nói rõ về chữ tượng hình và thiếu sót khi lờ đi nghệ thuật viết chữ của các dân tộc khác ngoài Trung Hoa, Triều Tiên, Nhật Bản, Việt Nam.


Hoàn toàn giống nhau về chữ,
chỉ khác nhau cái tâm, ý, khí, lực lúc viết


Vì vậy, định nghĩa này gây tranh cãi trên Wikipedia giữa một bên cho rằng thư pháp là nghệ thuật của mọi dân tộc; tùy theo loại chữ mà có thư pháp riêng của mình (calligraphy) và một bên chỉ chấp nhận thư pháp là thư pháp Á Đông (và rất lạ khi chữ quốc ngữ cũng được xếp vào đây miễn là viết bằng bút lông). Calligraphy (không được chấp nhận là thư pháp) “bị” xếp ngang hàng với nghệ thuật viết chữ đẹp (?) chỉ đáng dùng cho viết thiệp, kẻ chữ trang trí lặt vặt… (!?) Thật là rối tinh.

Ai cũng biết văn tự loài người gồm hai loại là tượng hìnhtượng thanh. Các “thư pháp gia hiện đại” đều có kiến thức rất sâu sắc về thư pháp (Á Đông). Tuy nhiên khi bàn luận, họ không đả động gì đến chức năng ký âm của chữ quốc ngữ mà chỉ thao thao về những kỹ thuật viết chưa bao giờ là dành cho nó! Cũng không làm rõ là thư pháp của các dân tộc khác không hề đi ngược và làm hỏng nét chữ của mình. Trong khi đó thư pháp chữ quốc ngữ đang đối lập với một trong những vấn nạn của ngành giáo dục Việt Nam là chữ học trò bây giờ xấu quá! Sau khi từ bỏ cái vô hồn của kiểu chữ mì tôm mấy năm trước, bây giờ học trò lại thạo quậy chữ hơn là nắn nót. Vấn đề có lẽ ở chỗ các thư pháp gia quốc ngữ này không đủ thời gian để học tiếng Hán - Nôm nên đành mượn chữ quốc ngữ để múa! “Hồn Việt” là lý lẽ chính của họ. Có bao nhiêu người trong các thư pháp gia quốc ngữ khi viết một văn bản thông thường có nét chữ rõ, đẹp?

Thư pháp, bất chấp được viết kiểu gì cũng phải được cảm trực tiếp và ngay lập tức. Chỉ những chữ tượng hình của những dân tộc Á Đông mới thể hiện được thư pháp kiểu Á Đông. Loại chữ này đã chuẩn từng kiểu dáng nét, số lượng nét, vị trí nét. Đặc biệt là dù bao nhiêu nét, mỗi chữ vẫn phải cố định trong một diện tích giống nhau cho toàn thể văn bản. Từng chữ (dù có bao nhiêu nét) đã là một hình vẽ hoàn chỉnh theo quy ước. Sự khác biệt của thư pháp và cũng là giá trị của thư pháp là ở tâm, ý, khí, lực người viết, hoàn cảnh viết, giấy bút, … những yếu tố tác động đến kết quả một bức thư pháp. Ta yêu hay ghét một bức thư pháp cùng với toàn bộ ý nghĩa ngay khoảnh khắc ta nhìn thấy trước khi (lý trí) ta nhận ra từng nét đã được “múa” ra sao. Tình và ý phải đến cùng một lúc.

Chữ tượng thanh không thể có thư pháp đẹp?


Trong khi đó chữ quốc ngữ (chữ la tinh) là ký hiệu dùng để ký âm. Để đọc được chữ quốc ngữ viết kiểu thư pháp Á Đông, ta phải lần mò từng nét mới nhận ra mặt chữ, sau đó mới ngắm kỹ “bức tranh”. Thường thì người viết phải… thuyết minh thêm (!) vì nhiều chữ không còn là chính nó nữa. Chữ la tinh tuân theo tỉ lệ, hình dáng, góc… Nó cũng có nghệ thuật viết chữ đẹp của mình. Nghệ thuật này vẫn bảo đảm được yêu cầu cơ bản của một bức thư pháp: cảm được cái đẹp và nghĩa của chữ ngay khi vừa nhìn thấy, không cần kể lể thêm! Vậy calligraphy và thư pháp chẳng phải là một sao? Có dân tộc nào không có nghệ thuật về chữ của mình?

Với những quy tắc chặt chẽ như thế này…

Cùng dụng cụ đa dạng như vầy…

Thì những tác phẩm này có phải là thư pháp?

Một số họa sĩ thỉnh thoảng có những sáng tạo bất ngờ khi phối hợp dáng chữ quốc ngữ qua nét bút lông mềm mại như thư pháp Á Đông thành những bức tranh ấn tượng. Những họa phẩm này đã đồng nhất hình với chữ, làm thăng hoa cho chữ được chọn. Điều này dễ hiểu vì thư họa đồng nguyên.

Chúa Jesus
họa sĩ Lê Vũ (Khánh Hoà)

Nhưng thực sự đây là tranh chứ không phải thư pháp. Vì để hoàn thành thì họ phải tính toán, chỉnh sửa rất nhiều lần khi… vẽ. Không phải chữ quốc ngữ nào cũng chuyển từ thư sang họa được. Trái với thư pháp (Á Đông) thứ thiệt: chỉ một lần viết và chữ nào cũng thể hiện được cái hồn mà thư pháp gia muốn thể hiện vì chỉ dựa vào cách viết cùng những yếu tố đã nói ở trên. Không cần phải cố vẽ thành cái gì cả!

Những bộ phông chữ “thư pháp” (thực ra thuộc nhóm brush script - nét viết bằng bút lông) cũng góp phần không nhỏ làm sinh động bộ phông tiếng Việt, nhưng phá cách quá đáng thì không ổn. Người xứ khác, biết các thứ tiếng Hoa, Triều, Nhật, Nôm sẽ thưởng thức được thư pháp Á Đông, chúng ta cũng thưởng thức được thư pháp các dân tộc khác nếu hiểu ngôn ngữ của họ. Ai dám chắc tất cả mọi người dù rành tiếng Việt có thể thưởng thức được thư pháp quốc ngữ?

Bạn mất bao lâu để đọc những chữ Việt này?

và... bạn có đọc được không?

Một chút hương vị lạ thì cũng tốt ở vài lúc, vài nơi nhưng thay thế hoàn toàn nguyên liệu mà vẫn không đổi tên thì khó thuyết phục.


Kiều Nương

Thứ Bảy, 8 tháng 9, 2007

Vì là cờ bạc nên phải lạnh lùng?

Bây giờ khó tìm thấy những tờ vé số
có thể "kể chuyện" như thế này


Chẳng biết từ lúc nào, tờ vé số trở nên bình thường đến mức dẫu đang có mặt khắp nước hàng ngày mà chẳng mấy ai nghĩ đến sự hiện diện của nó trừ khi trúng số. Nhớ ngày xưa, mỗi một kỳ xổ số là một khoảnh khắc hội hè nho nhỏ kể từ lúc giọng ca Trần Văn Trạch cất lên cho đến khi kết thúc chương trình. Người nào đó chỉ có một tờ vé số thôi cũng tạo sự quan tâm hồi hộp cho cả nhà. Có vài người hùn tiền để mua vài tờ vé số cũng có giấy tờ giao ước hẳn hoi. Bây giờ người mong biết kết quả xổ số sớm nhất lại là người chơi số đề, còn lại chỉ cần một tin nhắn là có kết quả tức khắc. Người trúng số lớn cũng không còn gây nhiều chú ý như trước nữa.

Cũng ngày xưa, tờ vé số còn nhiều đóng góp sau khi trật mà ứng dụng phổ biến nhất là làm mành sáo và dán vách. Người sưu tập cũng rất quan tâm vì bản thân từng tờ vé số là một tác phẩm đồ họa nhỏ cỡ với đủ mọi loại đề tài. Nhiều bức mành sáo như một tác phẩm nghệ thuật và rất bền, những bức vách dù đã ố vàng vì thời gian vẫn âm thầm kể nhiều câu chuyện mang trên mình.

Khác với vé số tây chỉ khô khan những dòng chữ và số (nhưng nhìn rất uy tín), vé số ta bây giờ thì lãng mạn hơn nhiều khi phơi bày giấc mơ tiền bạc một cách trần trụi trên mặt (tờ vé số). Cho đến cuối thập niên 80 thế kỷ trước tại Cần Thơ, vé số luôn đuợc thiết kế cẩn thận và thường là do Xưởng Mỹ thuật Cần Thơ thực hiện. Tính thực dụng (từ các công ty xổ số và người mua) đã làm tờ vé số dần dần trở nên hết đẹp, vô hồn.

Hàng triệu tờ vé số xấu xí, vô cảm đang “lang thang” khắp hang cùng ngỏ hẽm hàng ngày. Có vô số cách đơn giản, ít tốn kém để có tờ vé số đẹp, thậm chí còn còn tăng doanh thu nếu bán quảng cáo trên mặt vé. Với diện tích 5,5 cm x 11 cm, đây là một phương tiện quảng cáo, quảng bá lợi hại (cho du lịch hoặc vận động đội nón bảo hiểm chẳng hạn). Không như các loại tờ rơi đang được nhét vào tay ta hàng ngày (mà ta ném ngay), nhất định ta phải nhìn kỹ ít nhất một lần khi cầm tấm vé số và chưa một tờ báo nào có số phát hành ấn tượng như vé số. Chẳng thấy khó khăn gì ở đây cả. Nếu có chăng là rất khó thay đổi những toan tính đã khô cứng, lạnh lùng.


Thứ Hai, 9 tháng 7, 2007

Logo mới cho ITTPC

________________________________________________________________

Logo mới cho Trung tâm xúc tiến Đầu tư, Thương mại và Du lịch thành phố Cần Thơ

3 mảng màu đại diện cho 3 nội dung
mà ITTPC có chức năng xúc tiến: du lịch, thương mại, đầu tư.
Dấu chấm của chữ i chạy trên quỹ đạo mang hình chữ C (Cần Thơ) thể hiện tính năng động của ITTPC.
__________________________________________________________________

Logo của Trường Trung cấp du lịch Cần Thơ

________________________________________________________________


Trường là đường băng xuất phát cho những cánh chim của ngành du lịch đồng bằng sông Cửu Long
___________________________________________________________________________

Thứ Bảy, 7 tháng 7, 2007

Poster năm du lịch quốc gia "Mekong - Can Tho 2008"

Metinfo được Ban tổ chức năm du lịch quốc gia "Mekong - Can Tho 2008" chọn 2 mẫu poster.