Chủ Nhật, 16 tháng 9, 2007

Một ngày ở vịnh Thái Lan

Loạt ảnh minh họa cho bài viết “Dạo chơi nam đảo” của nhà thơ Phù Sa Lộc và tiếp theo chùm ảnh Một góc vườn quốc gia Phú Quốc

Đúng vậy, quần đảo An Thới ở phía đông vịnh Thái Lan. Tuyến tham quan 3 ngày 2 đêm (không tính nhóm đến từ Rạch Giá trước một ngày) được thể hiện trên bản đồ dưới đây.


Một ngày mới bắt đầu từ chân cầu Nguyễn Trung Trực dẫn sang chơ Dương Đông, con hẻm nhỏ ở phía tả ngạn dẫn vào một quán bánh canh chả cá bình dân đông nghẹt khách chỉ vì… ngon.

Ăn sáng xong chúng tôi vòng sang chợ mua kính lặn vì kính của tàu du lịch không được tốt. Một vài tàu còn có đáy kính cho du khách ngắm đáy biển và san hô.

Rời Dương Đông về phía nam theo hướng bãi Trường, con đường bụi đỏ dọc theo bờ biển. Hai người một xe gắn máy. Ở đảo rất sẵn xe, lúc nào, ở đâu và bao nhiêu cũng có, bình quân 100.000 đ đến 120.000 đ hoặc hơn nữa tuỳ theo các điều kiện khác. Xe tay ga xịn cũng có luôn. Mỗi khách sẽ có kèm theo một nón bảo hiểm.

Đến cảng An Thới, chúng tôi thuê tàu ra vịnh. Vượt qua mấy "con kênh" (hải lưu) rồi dừng lại ở hòn Dăm Trong câu cá.



Thiệt là sảng khoái.

Mọi thứ đếu rất tốt: áo phao mới, trời đẹp chỉ hơi ớn là nhiều nhum (cầu gai) quá! Người úp mặt chỉ thấy đầu trong hình là tài công đang bắt nhum.

Nhà thơ Phù Sa Lộc rất “hoành tráng”!

Những người có lặn ngắm san hô (mà đa số là úp mặt nổi bềnh bồng) đều bàng hoàng vì vẻ đẹp huyền ảo của nó.

Tiếc là không chụp ảnh san hô được nên phải mượn của Sài Gòn Phú Quốc một tấm.

Ngắm cảnh từ trên mui tàu rất thú vị.

Có 21 hòn lớn nhỏ rải rác quanh phía nam đảo, đa số có người ở và lớn nhất là hòn Thơm, có cả tàu thuyền ngư dân các nước lân cận vào nghỉ ngơi, mua bán.

Buổi câu thắng lợi với rất nhiều tiếng reo hò hơn là cá, chỉ có bi nhiêu thôi!

Chẳng sao cả, vì biết trước “nghề câu” của chúng tôi nên tàu đã mua theo khi đi ngang các bè hải sản có mặt khắp nơi quanh các hòn.

Kiếm chỗ ăn trưa, chúng tôi lên phía bắc đến giếng Ngự của vua Gia Long. Sau khi hy sinh một viên đội mà giờ đây còn lưu dấu là Mũi Ông Đội...


...Vua Gia Long đã tìm được nước gần đấy. Nước rất trong và ngọt. Vài nhóm khác đến trước đang túm tụm ăn trưa trên các tảng đá trong bóng mát.

Nơi mũi kiếm vua Gia Long (tương truyền rằng) đã khơi nguồn nước.


Không biết không khí bi tráng của thời bôn tẩu ra sao chứ bây giờ thì rác nhiều và bốc mùi quá nên chúng tôi bỏ đi. Tiếp tục lên phía bắc đến bãi Sao. Cùng với bãi Kem cạnh đấy (tên khác: Khem), bãi Sao là một trong 2 bãi cát trắng đẹp nhất Phú Quốc.

Tài công không chịu ngồi chung, họ chia nhau nấu nướng phục vụ chúng tôi, hóa ra các chàng trai này rất nhiều tài.

Ăn trưa thôi: mực luộc, ghẹ luộc, tôm nướng, bào ngư nướng, cá bớp nấu canh...

Ruột nhum chỉ có một tí thịt, nặn mù tạt cay, vắt thêm chanh, trộn đều rồi ngậm...

Uuuuuuuuuuuuuuuuuuuu!

Sướng,

và... sướng!


Chiều, chúng tôi về theo đường Hàm Ninh, nơi nổi tiếng về ghẹ biển và một làng chài lâu đời.

Sau một ngày "vất vả" và ăn uống "hoang dã", tối đến, lại một bữa tiệc thịnh soạn tại Vườn Táo

Phú Quốc là nơi đến để mà ăn! Có ai biết món này là gỏi ốc?

Cá mú chưng
Cơm ghẹ... Chuyện ẩm thực của Phú Quốc phải có một loạt bài viết mới giới thiệu hết được do sự biệt lập của đảo nên văn hóa ẩm thực tại đây có nét rất riêng.

Sáng hôm sau, chúng tôi mới thưởng thức cái yên tĩnh của buổi sáng ở resort. Nơi này ở về phía tây của đảo nên buổi sáng mùa hè biển rất êm.

Chào chợ Dương Đông để trở về,


Tạm biệt Dinh Cậu!

________________________
Ảnh: Phù Sa Lộc, Trịnh Việt Dũng, Phạm Đình Quát, Lê Hoàn, Trần Kim Đính

2 nhận xét:

HONG HANH nói...

Đầu tuần định khủng bố mọi người hả.
Ác vừa thôi nghen mấy cha !
Có ai đăng ký đi Phú Quốc tuần này không !!!!
Tui mới mua cặp vé máy bay chỉ để ra ăn một tô bún kèn của ông Phát thôi đó.
Ha ha... quá chảnh !

Mblog nói...

Trời ơi! Kể chuyện nhằm giúp mọi người có thêm thông tin mờ! Đâu có khè ai đâu?
Cuối tháng 9 này (28.9) có một cuộc gặp gỡ các nhà đầu tư tại đảo đó nghe, sự kiện này khá lớn mà chủ xị là UB tỉnh KG và Sở DLKG. Dời đến lúc đó rồi hẵng đi?