Bùi Văn Bồng
bên sông vàng nắng chim kêu xanh vườn
trải thăng trầm, ngấm vui buồn
ngôi đình nhuộm tím hoàng hôn những chiều
Người xưa mở đất dựng lều
nâng bông lúa, cắm cây nêu giữa đồng
mất mùa cắp rá ăn đong
''sống chung với lũ'' vẫn không sá gì
trên phù sa vững bước đi
dễ đâu té xụi mỗi khi qua cầu
Nối đời có trước có sau
đào kênh, cày cấy, bắc cầu quanh năm
khai hoang giữ đất tảo tần
mồ hôi trộn máu mấy lần phù sa
Mái đình gợi khúc dân ca
còn đây dấu tích ông cha một thời
rêu phong mà sáng khoảng trời
lặng im mà biết bao lời xưa sau
Trước thềm rụng trắng hoa cau
tiền nhân dường mới đi đâu vắng nhà
bao đời mà chẳng cách xa
bóng ai in bóng tường hoa chiều vàng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét