Thứ Sáu, 24 tháng 8, 2007

Mùa lũ

Phù Sa Lộc


Nước ngập trắng đồng. Nước như dải bạc lóng lánh, chập chờn trong nắng. Nước mênh mông. Đẹp. Rất đẹp! Mùa nước nổi.

Rồi nước leo khỏi bờ đê. Nước tràn mặt lộ. Những gốc cây ngâm mình trong nước. Lâu dần, những thân cây lửng lơ phần ngọn, chơ vơ xanh tán lá trong con sóng dập dồn. Mùa lũ về!

Mùa lũ! Mùa nghỉ hè lần thứ nhì của lũ học trò nhỏ thượng ngồn sông Hậu, sông Tiền. Con đường đến trường không còn. Nước xóa. Chỉ còn những con đường nước với lối đi như vô tận. Bằng xuồng.

Sách vở cột lại. Đút đầu tủ. Treo trên xà nhà. Nhà biến thành chòi. Thoi loi. Đơn độc. Giữa mênh mông vô tận nước là nước. Biển nước. Biển nội địa. Biển ngọt.

Lũ học trò nhỏ không còn tung tăng ca hát vui chơi sân trường. Không còn những đêm quây quần bên nhau trên sân phơi nhảy lò cò, rồng rắn dưới ánh trăng xanh. Không còn những đêm cùng gia đình thảnh thơi xem tivi, nghe đài, chuyện trò mưa nắng, ôn lại kỷ niệm xa xưa. Đã hết!

Mưa. Mưa trắng trời. Cánh đồng chìm. Lúa non cắt vội. Nồi cơm lưng. Độn thêm khoai. Khoai úng nước. Sùng!

Những chiếc xuồng con bé bỏng với các em nhỏ xíu chống chèo. Rẽ sóng nước. Bờ điên điển xa. Xanh lá. Vàng bông. Bông vàng rực rỡ. Mùa vàng đẹp buồn.! Những ngón tay non tơ, vụng về ngắt, hái từng chùm. Từng chùm hoa quê hương vàng ánh. Đầy nhóc rổ. Đem về giúp mẹ. Bán. Nấu canh. Làm dưa. Cùng lắm: nấu cháo. Đỡ lòng!

Mùa lũ. Chật vật. Khốn khó. Mùa thất thu: nông sản và sự học!


Không có nhận xét nào: