Xin cảm ơn sự trở chứng bất thường
Của một đường dây tải điện
Đêm nay
Ở miền viễn tây
Chúng tôi ngồi trong bóng tối mênh mông
Trời đang ngày bỗng chốc hóa đêm
Đen như những giọt cà phê hằn đáy cốc
Cái nồng nã cái nôn nao câu chuyện
Chợt đứt ngang như dòng điện tắt không lời
Tám chúng tôi ngồi mỗi đứa một nơi
Quanh chiếc bàn tròn, trên ghế mình, dĩ nhiên thế
Mỗi người thả tưởng tượng rong chơi một phía
Bất chợt cùng kêu lên khi có ánh trăng soi
Sự bình thường đột ngột đến với chúng tôi
Thông qua đêm mất điện
Ai cũng thấy mình mỗi ngày một mất
Thiên nhiên diệu kỳ và rất bao dung
Xin cảm ơn đêm nay không phải tối ba mươi
Đã treo ngọn đèn đẹp xinh đến thế.
Châu Đốc, 9-2-1987
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét