Thứ Sáu, 19 tháng 10, 2007

Du lỊch Cần Thơ làm gì để thu hút khách?

“Với tất cả tâm tình mong du lịch Cần Thơ phát triển” Ông Lê Thanh Quý, TGĐ Công ty Liên doanh Sài Gòn – Cần Thơ đã bày tỏ như thế khi gởi đến Mblog bài phát biểu nhân hội thảo có chủ đề “Làm gì để phát triển du lịch Cần Thơ” do Sở DLCTHiệp hội Du lịch Cần Thơ tổ chức hồi tháng 7.2006

Từ lâu, Cần Thơ luôn được xem là thủ phủ của vùng ĐBSCL như tên gọi Tây Đô còn được sử dụng cho đến nay. Không kể đến vị trí trung tâm của Cần Thơ về mặt địa lý, những thuận lợi về thiên nhiên và nhân văn cũng giúp cho vùng đất này trở thành điểm đặc trưng cho cả vùng ĐBSCL khiến cho mọi du khách nếu chưa một lần ghé đến Cần Thơ cũng xem như chưa biết văn hóa miệt vườn của ĐBSCL.


Có một sự liên tưởng khi nhắc đến Cần Thơ người ta nghĩ ngay đến những cánh đồng lúa bát ngát thẳng cánh cò bay, những sông rạch chằng chịt êm đềm trong hai mùa mưa nắng, nhưng hấp dẫn nhất vẫn là tiếng đàn ca tài tử Nam bộ luôn sẵn lòng hào phóng với mọi người thân sơ. Đặc biệt người Cần Thơ nói riêng, người miền Tây nói chung nổi tiếng với lòng hào phóng nhiệt thành giúp đỡ người khác có thể hiểu qua chuyện nếu bạn hỏi đường một người miền Bắc bạn có thể được chỉ đường hoặc không, một người miền Trung sẽ chỉ đường cho bạn nhưng nếu ở miền Tây bạn sẽ được mời vào nhà uống nước hoặc nhậu rồi sẽ đưa bạn tận nơi. Tất cả những yếu tố trên, nhất là con người sẽ giúp rất nhiều cho sự phát triển của du lịch.


Thực trạng của du lịch của chúng ta hiện nay đã không như mong muốn, cũng không tương xứng với tiềm năng phong phú:
Trong nước có nhiều tỉnh thành chưa biết đến Cần Thơ nhất là từ miền Trung trở ra. Có một cô giáo dạy Anh văn cấp 3 ở Đà Nẵng sau khi đến Cần Thơ vì công việc nói rằng cô chưa biết thành phố này lớn và đẹp như vậy, lúc nào trời cũng mát dịu và chợ nổi hấp dẫn với những sinh hoạt thú vị khác lạ.
Ngoài nước hầu như không ai biết Mekong Delta ở đâu nữa chứ chưa nói tới Cần Thơ. Hiện nay chỉ có Pháp biết Cần Thơ nhiều nhất (về du lịch).
Lượng khách du lịch quay lại Cần Thơ rất ít trong nước lẫn quốc tế, số ngày lưu trú cũng thấp nhất cả nước không được hai đêm khiến doanh thu du lịch không cao. Đa số du khách đã quay về với ví tiền nặng trĩu.
Ấn tượng và sự gợi nhớ của vùng đất trù phú không bao nhiêu do sản phẩm và sản vật du lịch không đặc trưng đa phần do tự phát mà có.
Điểm tham quan quá ít để có thể kéo dài thời gian của khách ở lại với mình trong khi nối tua lại mất thời gian quá nhiều để có thể giữ khách lại Cần Thơ.
Không ai trong chúng ta muốn Cần Thơ mất đi sự thu hút với khách cũng chính là sự lãng phí tài nguyên thiên nhiên. Trước hết chúng ta phải đặt mình vào vai du khách rồi lại nhìn lại mình mới mong tìm ra lối thoát.
Đầu tiên, từ Tp HCM du khách mất 4giờ mới đến được bắc Bình Minh (xe trên 30 chỗ không thể chạy nhanh hơn do giới hạn tốc độ). Muốn qua đến Cần Thơ lại chờ phà nhanh nhất cũng gần 1 tiếng nữa, với quãng thời gian đó, du khách hẳn rất mệt mỏi và họ có quyền mơ một chuyến tham quan thú vị cho bõ công khó đường đi.
Nếu đến vào buổi sáng, du khách sẽ tham quan nhà cổ Bình Thủy và vườn cò Bằng Lăng vào buổi chiều. Sẽ rất thú vị khi nhìn thăm vườn cò nhưng trước hết khi đến đó, con đường vào thật nhếch nhác hai bên bờ giảm đi rất nhiều tình cảm trong lòng. Nếu vào buổi chiều, chỉ còn ăn rồi ngủ vì đêm Cần Thơ rất thiếu chỗ giải trí, không có gì vui.

Chợ nổi hiện nay là điểm tham quan chủ lực (và hầu như duy nhất độc đáo) được du khách hài lòng nhất. Tuy nhiên chúng ta không ngăn được tình trạng xả mọi thứ rác xuống sông cũng gây phản cảm nhất là với khách quốc tế. Lâu nay vẫn có tình trạng đáng báo động về an toàn cho du khách. Rất nhiều chiếc tắc ráng từ những bến chui chở khách Tây ba lô tham quan chợ nổi không hề có chiếc áo phao nào cả.


Gần đây ở Cần Thơ xuất hiện nhiều tàu khách cao tốc giống như ở Cà Mau cả về chủng loại lẫn phong cách chạy như bay ngay khu vực đông tàu bè như chợ nổi Cái Răng rất nguy hiểm, lẽ ra phải giảm tốc độ. Sau khi thăm chợ nổi, các vườn trái cây của Cần Thơ hầu hết đều qui mô nhỏ không có nhiều trái cây như danh tiếng của Cần Thơ, chưa đẹp như ý nghĩa của danh từ Miệt Vườn. Đường đến các vườn du lịch chưa đươc chăm sóc chu đáo, tình trạng vệ sinh quá kém tại các điểm du lịch chúng ta khiến du khách ngán ngại. đã có đoàn khách Úc mua tua homestay tại Cần Thơ đã quay về khách sạn thành phố do tình trạng vệ sinh kém như thế hồi năm ngoái (báo Người Lao Động có phản ánh).
Chương trình đàn ca tài tử ấn tượng với du khách nước ngoài lẫn trong nước do các nhạc cụ độc đáo nhưng do việc sử dụng ampli và loa công suất lớn nên làm mất đi âm điệu quyến rũ của đờn ca tài tử, đôi khi còn “tra tấn” du khách không chỉ vì âm thanh lớn mà còn do thời lượng quá dài. Với chúng ta đó là món ăn tinh thần không sao nhưng khách quốc tế lại khác.
Hiện nay cơ sở vật chất của bến tàu du lịch đã được đầu tư tốt nhưng tổ chức và quản lý bến bãi cũng như triển khai các dịch vụ hỗ trợ cho du lịch vẫn cần được phối hợp nhịp nhàng và đa dạng thay vì mạnh ai nấy làm thiếu hiệu quả. Chợ cổ Cần Thơ sau khi tôn tạo rất đẹp dường như vẫn chưa phát huy tác dụng. Tôi ngạc nhiên tại sao chúng ta loay hoay tìm kiếm hình ảnh biểu tượng cho thành phố ở đâu xa sao không lấy chợ cổ của mình rất ấn tượng về kiến trúc lẫn văn hóa đặc trưng trên bến dưới thuyền.

Cái thiếu nhất để có thể phát triển du lịch Tp chúng ta chính là mức độ đầu tư về tài chánh lẫn định hướng. Ngân sách dành cho phát triển du lịch Cần Thơ là bao nhiêu? Chương trình hành động quốc gia về du lịch rót cho Cần Thơ được bao nhiêu so với các địa phương khác? Chính sách ưu đãi đầu tư về du lịch chúng ta đã hợp lý và phổ biến chưa? Ví dụ như khách sạn Sài Gòn - Cần Thơ đã gần 10 năm việc mở rộng vẫn còn là trên lý thuyết dù đã có nhiều thông báo, quyết định của ủy ban tỉnh trước đây và Tp hiện nay đã quyết.
Chúng ta nói mời gọi du khách nhưng có biết nỗi khổ của du khách khi chờ phà trong sự hỗn độn và nhếch nhác chí ít cũng 45 phút/lần đến cũng như đi làm sao khách quay lại được. Rồi tình trạng vệ sinh trên sông và tại các điểm tham quan rất kém khiến du khách khó có thiện cảm. Không có vườn trái cây nào của chúng ta trĩu quả như quảng cáo mà chỉ một vài loại nếu so với Vĩnh Long còn kém xa.
Nhận xét cùa một Phó TGĐ hãng lữ hành LD với nước ngoài lớn tại TP HCM: “Ở ĐBSCL hầu như ở địa phương nào cũng lấy điểm nhấn là đưa du khách xuống tàu, đưa khách đi tham quan trên các sông rạch nhỏ, len lỏi vào các thôn xóm, làng xã, chợ nổi và thăm vườn trái cây. điều đó đã gây cho khách nhàm chán và chắc chắn khó có thể thu hút khách mua tua dài ngày hoặc liên tiếp”.


Lê Thanh Quý

Ảnh: Trương Công Khả,
Lê Thanh Quý
________

Không có nhận xét nào: